Hum nay đc nghỉ 1 buổi học khá là oải và nặng nề vì bão. Hé hé. Với những đứa kòn đi học như mình thì đc nghỉ là sướng rùi chẳng cần bik vì lý do j`. Ngồi trong nhà nhìn ra ngoài trời thấy gió rít từng cơn, cây cối nghiêng ngả, lạnh run người mới thấy thật thi vị làm sao. Tự dưng đc 1 ngày chẳng phải làm j` cả. Chỉ ăn và năm đắp chăn ấm rùi thò mặt ra ngắm trời đất xung quanh ( ui hâm thế ko bik )
Định vít 1 bài về cosmetic hoặc Diet như đã hứa lần trc' nhưng vừa rùi vào mục ẩm thực bên WTT thấy cơ man nào là đồ ăn ngon làm mình lại chạnh lòng. Vì là 1 đứa nấu ăn cực cực chán nên mình ghen tị với tất cả những ai khéo tay hay làm. Nhìu lúc vẫn trách mẹ vì đã lấy hết khả năng nấu nướng của mình làm bi h mình cứ động tay vào cái j` là hỏng cái đấy. Nhưng tất cả chỉ là nguỵ biện nhỉ. Bao nhiu người cũng vụng về lém chứ nhưng họ chịu khó học hỏi rùi làm nhìu lần mới thành thạo đc. Kòn mình cứ nấu ăn chán lại sợ run ng`, chẳng bao h dám thử lại nữa. Đã thế lại kòn hay mơ mộng viển vông kiểu như làm 1 lần là ngon lun ý. Chuối thế ko bìt >.<
Quyết tâm khi nào đi làm sẽ cố gắng xây 1 cái bếp thật to với đủ lò nướng rùi dụng cụ làm bếp các kiểu. Mình thì rất mún mua lò nướng để về hí hoáy làm bánh thử nhưng cái bếp nhà mình nhỏ quá. Với lại cứ nghĩ đến chuyện phải mua 1 đống đồ đi kèm trong khi ngân sách kòn eo hẹp là lại ngại. Rùi lại vào blog nấu ăn ngắm đến tử kỉ thui. Vừa lười vừa kéo kiệt. Mình xấu tính thế đấy.
Thui vít entry này coi như lời hứa nghiêm túc của mình về 1 tương lai tươi sáng hơn vậy. Hy vọng đến lúc mình nấu ăn show hàng đc thì cái blog này vẫn kòn tồn tại ^^. Hâm mộ cuồng nhiệt các chị khéo tay bên WTT. Em sẽ cố gắng bằng 1/10 của các chị là em hạnh phúc lém rùi ạ
Nhân 1 ngày nghỉ ...
Oài bi h ko vít blog qua đt đc. Bùn quá đi mất. Kỉu này blog của mình lại mốc meo lên rùi. Đúng là bùn đời. Tiện thể khoe mấy cái outfit mới chụp. Hehe
Kết hợp với em blazer mua hum nọ:
Tạm thời mới nghĩ ra thế. Có vẻ hơi thiếu điểm nhấn nhỉ ????
Dạo này mát trời lúc nào cũng cũng thấy bụng đói meo. Ngồi ở nhà là nghĩ đến bao nhiu đồ ăn ngon lành. May mà kiềm chế ko vác xe ra ngoài( 1 phần vì lười, 1 phần vì tiếc tiền, 1 phần vì chẳng có ai mà rủ). Kể ra ăn bằng niềm tin cũng lắm hay ho. Nó giúp cho mình ko bị cảm giác tội lỗi khi bước lên cái cân iu quý. Mà bắt đầu đi học mình lại ăn ngon miệng hơn và nhanh đói hơn mói khổ. Chắc hum nào phải có bài về Diet để vực dậy tinh thần đang xuống dốc mới dc.
Ít ra có 1 tin mừng là bi h mình chẳng kon` thấy đau bùn j` nữa. Coi như chưa hề có chuyện j` xảy ra ý. Hớ hớ. Ko ngờ mình lại vui vẻ sớm như vậy. Tự bản thân kon` thấy vô cùng ngạc nhiên. Như vậy có nghĩa tất cả ko thể níu kéo dc j` rùi. Từ hum nay ta chính thức quay về cuộc sống đôc thân tr'c kia thui. Yeah !!!!
24/9/2011
Hum qua là sn thằng em trai. Mình mua 1 cái bánh thật to ( bằng tiền của mẹ) về cho c nàh liên hoan):
22/9/2011
Đã chia tay rùi sao vẫn kòn nt quan tâm đến mình làm j. Lòng đã bớt ngổn ngang vậy mà chỉ 1 lời nói lại khiến bao kí ức ùa về. Nc mắt đã rơi và tim lại đau nữa. Ý nghĩ mún quay lại cả hum nay cứ lởn vởn trong đầu. Cứ tưởng đã thanh thản mà típ tục sống nhưng ko đc. Sao lại thấy day dứt như vậy chứ. Sao lại thấy nhớ nhung như vậy chứ. Nếu ng đó bớt cứng rắn đi 1 chút, có lẽ mình yếu lòng mất. Thật sự chấm hết rùi sao. Thật sự ko thể làm lại đc ah. Chẳng bik đến bao h mình mới có thể cười tươi vô lo vô nghĩ trc mặt ng đó đc nữa. Đúng như lời kon bn mình nói: " khi chia tay rùi trong tim sẽ có 1 vết sẹo chẳng thể nào lành". Bi h mình chẳng mún yêu nữa. Sợ lại đau khổ. Sợ bị cô đơn và sợ fải khóc vì ai đó
Thu...Thu...
Dù đã vào mùa thu đc gần 1 tháng nhưng đến hum nay cái không khí se lạnh đặc trưng mới hiện hữu thật rõ ràng. Sáng sớm đg phố vắng vẻ, gió mùa đông bắc đã về rùi. Tự nhiên thèm lôi cái aó blazer hum wa mới mua ra mặc wa. Tiếc rằng mình fải mặc đồng fục. Hix
Nhân đây nói thêm về cái áo mới mua. Vì vít blog wa đt nên ko up ảnh đc. Hum nào sẽ edit bài sau. Áo mua mình cũng khá vừa ý. Mỗi tội em ý bị đụng hàng hơi nhìu. Blazer mặc với jeans nhìn trông khá lik sự. Nhưng mình thik mặc em nó với váy xòe hoặc đầm bó. Tiếc là hết xiền để mua váy mất oài. Huhu. Vì chân rất to nên bn Thu ko dám mặc váy bó hay ngắn wa. Mặc dù bn rất mún theo style sexy xem ntn. Hehe. Bi h single rùi chẳng kòn ai ý kiến vụ váy vóc nữa nên tha hồ mà thể hiện...
Đây là em nó:
Bùn...
Nếu mình buông tay, liệu 1 thứ qúy giá nào đó có mất đi ???
Đã bao lần mình tự hỏi câu đó trc khi quyết định nói câu chia tay. Liệu sau đó mình có hối hận. Liệu có lúc nào mình fải thốt lên 2 chữ: " giá như" hay ko. Chén nc đã hất đi rùi chẳng thể nào đầy. Lời nói ra chẳng thể rút lại. Nuối tiếc cũng đã mụn rùi.
Có lẽ lần chia tay này là thật. Chẳng thể quay lại đc nữa. Chia tay vì 1 lý do chính đáng vậy cơ mà. Dù sao nếu típ tục cũng chỉ kòn lại 1 ty lay lắt chờ ngày 2 đứa 2 nơi. Vậy có lẽ nên kết thúc sớm để đỡ đau khổ fải ko ??
Bik là vậy mà sao mình vẫn bùn như thế. Tự dặn mình ko đc khóc vì khóc cũng chẳng jải quyết đc j. Chỉ làm mình xấu gái thêm thui. Nhưng trong lòng sao trống trải thế. Sao đau đớn thế. Nhìu lúc thèm 1 cái ôm, 1 giọng nói quen thuộc. Lúc nào cũng nhìn cái đt, hi vọng 1 tn từ số máy đó. Chưa mún xóa ảnh trên Fb. Tại sao lại như vậy chứ. Chính mình là đứa mún kết thúc trc mà. Bi h kòn chờ đợi, kòn mong đợi j chứ. Ngốc nghếch wa đi mất. Gần 4 năm iu nhau cũng đã hết rùi. Qúa khứ dù có đẹp đến đâu cũng đã mất, chẳng thể nào quay lại đc nữa.
Something has lost. Something has changed. But I have to go ahead. Có lẽ mình nên sống cho mình nhìu hơn nữa. Everything will be ok. Đã đến lúc mỉm cười và tự bước típ 1 mình rui T ạ. Chẳng có 1 bờ vai che chở mày nữa đâu
19/9/2011
5.40am: cái đt đầu giường kêu inh ỏi. Với tay tắt đi ngủ típ, chợt nhớ ra hum nay là ngày đầu tiên của hk mới. Lại lồm cồm bò dậy chuẩn bị đến trường.
Uh thì fải đi học. Mún lười cũng chẳng đc nhưng cứ đến trường là bn Thu lại bùn rũ cả ng. Lúc nào cũng tự động viên: kòn 1 kì này nữa thui là sắp đc ra trường rùi nhưng vẫn chẳng thêm đc tí cảm hứng nào gọi là " niềm vui học tập". Ngồi trong lớp mắt cứ díp lại vì bùn ngủ. Chẳng dám gục xuống ko thầy jáo "quan tâm đặc biệt" thì chít. Nói chung hum nay bn Thu đã hoàn thành buổi học đầu tiên suôn sẻ. Hớ hớ. Mai típ tục chiến đấu thui.
Dạo này v2 to ra 1 cách bất thường. Hậu qủa của việc ăn uống vô độ. Quyết tâm ngày mai sẽ tập td trở lại ko thành heo béo thì toi